1. Tăng cường sức mạnh cho đôi chân
Bàn chân là nơi tập trung hàng chục cơ, dây chằng và gân, nhưng việc mang giày liên tục khiến chúng ít vận động đúng cách. Đi chân trần giúp các cơ này hoạt động tự nhiên hơn, từ đó cải thiện sức mạnh và sự linh hoạt.
Một nghiên cứu công bố trên Journal of Foot and Ankle Research cho thấy: Những người thường xuyên đi chân trần có vòm bàn chân cao hơn và sức mạnh cơ bàn chân tốt hơn so với người đi giày thường xuyên.
2. Cải thiện thăng bằng và tư thế
Đi chân trần giúp các cơ hoạt động tự nhiên hơn, từ đó cải thiện sức mạnh và sự linh hoạt (Ảnh: Getty).
Khi đi chân trần, bàn chân có khả năng tiếp xúc và phản hồi trực tiếp với mặt đất, giúp cải thiện khả năng cảm nhận vị trí cơ thể (proprioception). Điều này không chỉ nâng cao thăng bằng mà còn giúp điều chỉnh tư thế.
Theo một nghiên cứu đăng trên Gait & Posture, đi chân trần thường xuyên có thể cải thiện khả năng giữ thăng bằng ở người lớn tuổi – đối tượng có nguy cơ cao bị té ngã.
3. Giảm áp lực lên khớp
Giày dép hiện đại – đặc biệt là giày cao gót hoặc giày không hỗ trợ vòm chân – có thể làm thay đổi cách cơ thể hấp thụ lực khi di chuyển, dẫn đến căng thẳng ở đầu gối và hông.
Đi chân trần giúp cơ thể tự phân bổ áp lực lên bàn chân một cách tự nhiên hơn. Một nghiên cứu của Viện Công nghệ Massachusetts nhận thấy rằng, người đi chân trần có xu hướng tiếp đất bằng phần giữa hoặc trước bàn chân, giảm sốc tác động lên khớp hơn so với gót chân.
4. Tăng cường tuần hoàn máu
Khi đi chân trần, đặc biệt trên các bề mặt tự nhiên, các mạch máu nhỏ và đầu dây thần kinh dưới chân được kích thích, thúc đẩy lưu lượng máu và làm ấm bàn chân – đặc biệt hữu ích cho người ngồi nhiều, có tuần hoàn kém hoặc thường xuyên bị lạnh chân.
5. “Hiệu ứng tiếp đất”
Tiếp đất là khái niệm chỉ việc tiếp xúc trực tiếp với điện tích tự nhiên của trái đất thông qua da, thường là qua lòng bàn chân.
Một nghiên cứu đăng trên Journal of Environmental and Public Health chỉ ra rằng, tiếp đất có thể giúp giảm viêm, cải thiện tâm trạng và giấc ngủ, thậm chí có tác động tích cực đến tốc độ lành vết thương. Dù còn nhiều tranh cãi và cần thêm bằng chứng, tiếp đất đang được xem là một phương pháp hỗ trợ thư giãn và giảm stress tự nhiên.
Khi nào không nên đi chân trần?
Dù mang lại nhiều lợi ích, đi chân trần không phải lúc nào cũng an toàn. Dưới đây là những trường hợp cần thận trọng:
Người bị tiểu đường
Bệnh nhân tiểu đường thường mất cảm giác ở bàn chân (do bệnh thần kinh ngoại biên), dễ gặp tổn thương mà không hay biết. Chỉ một vết xước nhỏ cũng có thể gây nhiễm trùng nghiêm trọng. Vì vậy, luôn nên đi giày bảo hộ, ngay cả trong nhà.
Bàn chân có bệnh lý
Người bị bàn chân bẹt, viêm cân gan chân, đau gót chân hoặc đau mạn tính nên tham khảo ý kiến chuyên gia trước khi thử đi chân trần, vì bề mặt cứng có thể làm tình trạng tồi tệ hơn.
Môi trường không an toàn
Không nên đi chân trần ở các khu vực đô thị, vỉa hè, nơi có nguy cơ dẫm phải thủy tinh, kim loại, chất thải động vật hoặc vi khuẩn. Tương tự, sàn nhà quá lạnh vào mùa đông hoặc mặt đường nóng mùa hè cũng có thể gây bỏng, phồng rộp hoặc cứng cơ.
Làm thế nào để đi chân trần đúng cách?
- Bắt đầu từ từ: Đi chân trần trên cỏ, cát hoặc sàn nhà trong vài phút mỗi ngày để cơ thể làm quen.
- Tập trong môi trường an toàn: Tại nhà, phòng yoga hoặc bãi biển sạch.
- Quan sát phản ứng cơ thể: Nếu cảm thấy đau, tê, hoặc khó chịu, nên dừng lại và hỏi ý kiến bác sĩ.
- Vệ sinh chân sạch sẽ sau khi tiếp xúc trực tiếp với đất để tránh nhiễm trùng da hoặc nấm.
Nguồn: https://dantri.com.vn/suc-khoe/5-loi-ich-suc-khoe-khi-di-chan-tran-20250610084116435.htm
Bình luận (0)