
Không viết những câu chuyện lớn lao hay những biến cố kịch tính, tập tản văn hơn 200 trang "Những ngày ấu thơ thương nhớ" được dệt nên từ những ký ức đời thường, với những chi tiết nhỏ nhưng giàu hình ảnh và cảm xúc, có sức kết nối và chạm vào miền ký ức chung về “ấu thơ trong tôi là...” của bao thế hệ người Việt.
Đó là cảm giác an toàn khi ngồi ngủ gật giữa bố và mẹ trên chiếc xe máy cũ, từng chui tọt vào trong chiếc áo mưa của mẹ như một thế giới nhỏ nhưng trọn vẹn hơi ấm bình yên. Hay từng “đồng cam” trong những ngày nhiều gió với cánh diều, những trò nghịch dại, những món quà vặt, huyên thuyên kể chuyện ma hay chuyện trên trời dưới đất... khiến tình cảm anh chị em bạn hữu trở nên khăng khít gắn bó hơn bao giờ hết.
Những trang tản văn còn có tính nhạc - như cất lên giai điệu - thứ nhạc nền cho thước phim quay chậm mà gợi niềm mê mải. Nó đưa ta về những nhớ nhung hoài niệm của bốn mùa xuân - hạ - thu - đông yêu dấu, về những xao xuyến bâng khuâng khi lời tỏ tình còn chưa kịp nói, hay ánh mắt thẹn thùng như ánh nắng xuyên qua kẽ lá, cả những nuối tiếc ngây ngô như sương mai trên cỏ...
Mỗi câu chuyện tựa như viên kẹo bất biến trong chiếc hộp thời gian cho độc giả đón lấy, càng đọc càng thấy những điều quý giá trong đời sống, càng muốn gìn giữ ghi lòng. Độc giả có thể sẽ rưng rưng khi đọc những vần thơ này: “Bao giờ cho đến ngày xưa/ Ta còn bé xíu, mẹ đưa ra đồng/ Tay cha nứt nẻ mùa đông/ Cõng cả ruộng lúa, cánh đồng trên lưng/ Nắm cơm chấm với muối vừng/ Tuổi thơ mê mải theo từng tiếng ve/ Trâu nằm nhai cỏ bờ đê/ Tiếng ai thổi sáo, lững lờ chiều quê/ Tháng năm chìm nổi bộn bề/ Chợt tim đau đáu tìm về ngày xưa”. Và tình cảm gia đình được tác giả sánh ví với hình ảnh biểu tượng - "tấm chăn êm ái nhất trần đời" sẽ che chở ta qua mọi bão giông của cuộc đời.
“Những ngày ấu thơ thương nhớ” không chỉ là một tập tản văn giàu cảm xúc mà còn gửi gắm lời nhắn nhủ rằng: Bình yên không nằm ở nơi chốn xa xôi mà nằm ngay trong những ký ức nơi sâu thẳm mỗi người - nó vẫn như một dòng chảy dịu lắng trong tâm hồn ta. Và xin đừng quên, có một đứa trẻ bên trong ta, từng sống vô ưu, từng yêu thương và được yêu thương, từng mơ những giấc mơ thật đẹp đẽ. “Đứa trẻ” ấy chưa bao giờ biến mất trong lòng mỗi người, bởi ai trong chúng ta cũng từng có: “Tuổi thơ với những xúc cảm mà ta từng dang tay ôm trọn bằng trái tim thuần khiết nhất”.
Tác giả Bùi Văn Anh, sinh năm 1992, tốt nghiệp chuyên ngành Văn học tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia Hà Nội, hiện hoạt động trong lĩnh vực sáng tạo nội dung và quảng cáo. Với bút danh “Người Viết Hoài Niệm”, anh đã và đang lan tỏa những giá trị của ký ức và cảm xúc nguyên bản qua từng con chữ.
Nguồn: https://hanoimoi.vn/cham-vao-mien-ky-uc-thoi-tho-au-719346.html
Bình luận (0)